Huyền Nguyên

10 (thơ Huyền Nguyên)


Thuyền đi mê mải biển xa
Quanh thân rêu bám sa hà ướt nhơ
Một đêm mưa bão bất ngờ
Đắm trầm thuyền dạt về bờ vịnh im
Nép thân nát bấy đã chìm
Ngó qua sóng bạc mắt tìm hư vô
Thủy triều lên xuống lô nhô
Xuống lên rất mực xô bồ yên vui
Thuyền đau từ tốn ngậm ngùi
Giấc mơ du viễn đã vùi đại dương
Thuyền con lại sẽ lên đường
Bờ hoang lại sẽ nhượng tương mong chờ...

Được bạn: HB đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "10 (thơ Huyền Nguyên)"